- POST
127.0.0.1:2907/summarizing
- Payload
{"text": "Tôi lớn lên ở xóm chợ, một xóm nhỏ nằm ven tuyến quốc lộ 10 nối từ Hải Phòng sang Thái Bình. Như ngàn vạn xóm nghèo khác, người dân trong xóm nghiễm nhiên coi mọi không gian trên lòng, lề đường là nơi buôn bán, mưu sinh. Nhất cận thị, nhị cận giang, ai cũng nghĩ như vậy nên người đến mua đất, xây nhà, làm quán quanh chợ dần đông hơn. Nhưng đường sá thì ngày càng hẹp đi, nhếch nhác và nguy hiểm. Chúng tôi may mắn lớn lên bình an. Nhưng có nhiều gia đình không có được niềm hạnh phúc ấy. Tôi vẫn nhớ như in một buổi sáng cuối năm, đó là phiên chợ Tết. Người dân bày đủ thứ, từ bóng bay, hoa thược dược, gà, ngan, gạo nếp... ra ven đường để bán. Chợ mới họp được chừng hai tiếng thì một chiếc xe tải, trong khi cố tránh những gánh hàng rong, đã đâm vào quán cắt may của ông Quỳnh thương binh. Ông Quỳnh chỉ còn một chân nên không kịp chạy. Trong thoáng chốc, tử thần như đã điểm danh. Nhưng ông Quỳnh không chết, nạn nhân thiệt mạng hôm ấy là chị Luyến người ở xã khác. Chị Luyến đi ra khu chợ may đồ để chuẩn bị lấy chồng."}